Nếu đã theo dõi hành trình của Double2T (Bùi Xuân Trường) tại “Rap Việt” 2023, có lẽ bạn rất ấn tượng với cái cách “người miền núi chất” “flex” về văn hóa bản làng của mình. Đây là lý do mà chúng ta có một Double2T vô cùng đặc biệt, một ngôi sao sáng lấp […]
Cảm ơn bạn rất nhiều về lời chúc mừng. Ngày nhỏ, mình không có nhiều phương tiện để tiếp xúc với các thể loại âm nhạc khác nhau nhưng từ sâu thẳm, lạ thay, mình rất yêu thích âm nhạc. Sau này, khi lần đầu nghe rap vào những năm cấp ba, mình lập tức cảm thấy bị thu hút; vì với rap, mình có thể truyền tải các thông điệp một cách thẳng thắn và chân thật nhất.
Đến nay, rap vẫn luôn là một “người bạn đồng hành” của mình. Mình nghe và tự rap lúc vui lúc buồn và vào mọi lúc mọi nơi. Điểm khác biệt duy nhất đó là bây giờ mình đã có thể sáng tác ra những sản phẩm có thể lan tỏa tới nhiều người hơn rồi. Mình là người khá trầm tính và ít nói, và chỉ khi rap, mình mới có thể thỏa sức thể hiện bản thân, bày tỏ những suy nghĩ và cảm xúc của mình.
Mình đang được rap bằng chính con người thật của mình, điều đó thể hiện qua các sản phẩm âm nhạc trong các vòng thi và các ca khúc đã ra mắt khán giả. Mình đề cao tinh thần tích cực, vì điều đó sẽ giúp mọi người cảm thấy dễ chịu hơn khi nghe nhạc của Double2T, nhưng không có nghĩa là mình chỉ giới hạn sự sáng tạo của mình tại đó, vì cuộc sống vốn nhiều thăng trầm mà. Duy chỉ một điều chắc chắn và nhất quán từ đầu đến cuối, đó là mình sẽ cố gắng mang những điều thật nhất từ con người và văn hóa của mình vào âm nhạc.
Đơn cử là bài hát “Thanh Âm Miền Núi”, đặc biệt với câu hát “Tự hào đến từ bản làng không sợ ai cười chê… mang bản sắc dân tộc vào Rap Việt là cách anh muốn được khoe”, và ca khúc “À Lôi” vừa ra mắt, chúng biểu đạt rất rõ quan điểm về màu sắc âm nhạc mình theo đuổi. Mình mong muốn được mang những nhạc cụ, giai điệu và câu từ mang đậm bản sắc dân tộc miền núi nói riêng và toàn dân tộc Việt Nam nói chung đến với thật nhiều khán giả. Việc lựa chọn và định hình phong cách âm nhạc đến từ nền văn hóa mà mình được sống từ bé.
Những nét đặc trưng của các dân tộc đã thấm nhuần trong mình, nên không khó để giờ đây mình có thể khai thác và đem vào trong âm nhạc.
Năm cấp 3, mình cùng một người bạn người Tày tên là Hải Ma, cả hai cùng mày mò tìm hiểu về rap, tự tập sáng tác và tự thu âm. Đến giờ bạn ấy không rap nữa mà đang làm producer cho một số bài nhạc của mình. Sau này khi xuống thành phố Tuyên Quang để làm việc, mình có quen thêm anh MinBoo và một bạn quay phim người Tày – Ngô Vương.
Những người anh em đang làm nhạc với mình hầu hết là người dân tộc, và ở nơi mình sống thì dân tộc Kinh mới là dân tộc thiểu số. Mình rất may mắn vì có những người bạn, người anh em cùng đồng hành từ những ngày đầu bập bẹ tập và viết rap. Mặc dù còn nhiều khó khăn và mỗi người một nghề nghiệp, công việc khác nhau nhưng chúng mình vẫn tìm đến nhau để cùng thỏa niềm đam mê. Vì vậy, mình luôn nhắc nhở bản thân sẽ hỗ trợ họ khi có khả năng.
Mình luôn tin rằng quê hương mình đang có rất nhiều những bạn trẻ tài năng nhưng không đủ điều kiện để tiếp xúc và được thể hiện bản thân.
Đến với “Rap Việt” ngay từ những ngày đầu tiên, mình luôn tâm niệm rằng mỗi màn trình diễn đều là sân khấu chung kết. Để không phải tiếc nuối bất kỳ điều gì, mình luôn thi đấu với 100% sức lực để đem đến những trải nghiệm âm nhạc tốt nhất cho người hâm mộ. Với vòng Bứt phá này cũng vậy, mình được làm việc với HLV BigDaddy và producer Dương K – những người mà ngày trước mình chỉ có thể đọc trên báo hay xem tivi, nên mình vô cùng trân trọng những cơ hội hợp tác quý giá như vậy.
Tất nhiên, cùng với màu sắc âm nhạc dân tộc kết hợp với sự hướng dẫn của đội, phần thi của mình có thêm màu sắc tươi mới, tạo cho khán giả sự hứng khởi nhất định. Mình hy vọng mọi người thích màn trình diễn vừa rồi.
Mình cảm thấy rất vui, vì “À Lôi” đã được ấp ủ hơn một năm nay. Mình cùng những người anh em miền núi làm một phiên bản hoàn thiện trước đó, nhưng vì chưa đủ điều kiện nên chưa phát hành được.
Cơ duyên đến khi mình tham gia “Rap Việt” và được làm việc với anh Masew. Điều này là không tưởng, chứ chưa nói đến việc sản phẩm của hai anh em có thể thu về những thành tích ấn tượng. Ngày trước khi còn ở quê, mình đã rất ngưỡng mộ anh và tự mày mò viết rap trên beat mà anh đăng lên mạng. Mọi người cũng hay trêu mình với anh Masew như anh em ruột vì cả hai có màu sắc giống nhau và rất hợp cạ. Hơn cả một đồng nghiệp, anh Masew còn là một người anh trai đáng quý, khi cho mình những lời khuyên, sự chỉ dẫn rất chân thành và tận tình.
Mình đã bồi hồi và mất ngủ mỗi lần anh Masew thông báo về một thành tích mà chúng mình đạt được với “À Lôi”. Nhưng dù thế nào, mình sẽ luôn giữ vững tinh thần từ những ngày đầu đặt chân vào TP. HCM để thi “Rap Việt” – sự cầu tiến và biết ơn với những điều mình nhận được.
Có thể nói, anh B Ray vừa là thần tượng vừa là một người thầy đã dạy cho mình vô vàn bài học vô giá. Mình đã có những giai đoạn cảm thấy chán nản và chìm trong sự u tối. Thời điểm đó, những bản nhạc của anh B Ray như một người bạn tri kỷ, níu giữ niềm đam mê trong mình. Một lần nữa, “Rap Việt” là chiếc cầu nối để mình được gặp và làm việc với những người mình đã dõi theo từ lâu. Anh đã dạy mình rất nhiều thứ, từ cách biểu diễn trên khấu sao cho thu hút, đến cách nhấn nhá từng câu từng chữ…
Đó là một dạo thời gian mình phải gác lại đam mê để tập trung vào giải quyết mối lo tài chính. Nhưng thời điểm đó mình không cảm thấy vui và hạnh phúc, vì công việc ấy làm mình xa rời với con người của mình.
Mình đã phải dừng lại… để ngắm nhìn thế giới hiện tại và xem mình thực sự muốn gì. Và rồi mình nhận ra âm nhạc là câu trả lời cho tất cả.
Chỉ là một giai điệu hay, hay đơn thuần là nảy ra được một vài ý tưởng hấp dẫn, hoặc khi nghe lại những sản phẩm vừa làm xong… mình đều cười rất thỏa mãn.
Mình đã thử thách bản thân với một vài nghề khác nhau đó chứ. Mình từng học sửa máy tính nhưng sau cùng lại lựa chọn nghề cắt tóc (cười). Công việc cắt tóc có thể giúp mình sáng tạo, tiếp xúc với nhiều người ở đa ngành nghề. Việc tạo ra những kiểu tóc gần giống với việc tạo ra những bài nhạc vậy, đều đòi hỏi yếu tố nghệ thuật.
Quãng thời gian tuổi 22-23, mình hết mình với âm nhạc, dành dụm tiền để quay MV và thu âm. Bước qua tuổi 25-26, mọi thứ vẫn không khá hơn, nhìn lại bản thân vẫn chưa có gì, mọi thứ đều dang dở; trong khi đó thì bạn bè đã lập gia đình và có thu nhập ổn định. “Rap Việt” chính là cơ hội cuối cùng mình dành cho bản thân để theo đuổi đam mê. Hiện tại, mình cảm thấy rất hạnh phúc vì đam mê giờ đây đã có thể nuôi sống bản thân.
Mình nhận ra điều lớn nhất mà mình phải đánh đổi khi lựa chọn con đường này đó là thời gian dành cho bạn bè, người thân và gia đình. Bên cạnh đó, mình cũng phải đóng cửa tiệm cắt tóc hoạt động được 3 năm. Sau vòng thi đầu tiên, mình đã về quê để thu xếp chuyển đồ đạc đi. Nhìn lại chặng đường vừa đi qua, cảm xúc vui buồn lẫn lộn. Nhưng mình không bao giờ hoài nghi về lựa chọn này và sẽ chiến đấu hết mình vì nó.
Cảm ơn những chia sẻ thú vị của bạn!
Nguồn: Men’s Folio Việt Nam